Lượt thăm:239933300   Đang Online: 730

Cuộc sống quanh ta » Âm nhạc - Văn học »


Số lượt xem: 3059
Gửi lúc 15:41' 15/09/2011
Nhãn quan
Không khí náo nhiệt cuối cùng cũng qua đi sau khi cắt băng khai mặc triển lãm, khách rầm rập bỏ về quá nửa, số khách quý được giữ lại sau bữa tiệc trưa cũng đã về hết. Phòng triển lãm vắng lạnh như một nhà kho, đến một người xem cũng không có, chỉ còn lại ông hoạ sỹ và cô vợ trẻ.

Cô vợ trẻ từng là học trò của ông, rất sùng bái ông. Từ sùng bái dẫn đến ái tình, lúc đầu ông thấy không nên. Nhưng sau không cưỡng lại được ngọn lửa tình hừng hực của cô nàng trẻ trung, ông đành nhẫn tâm rời bỏ người vợ cũ từng chung sống với nhau hơn hai mươi năm, để kết hôn với cô học trò học trò sùng bái mình kém ông đến hơn hai mươi tuổi. Người vợ cũ của ông là một giáo viên Trung học phổ thông, không hiểu biết về hội hoạ, chỉ lặng lẽ quan sát những tác phẩm của ông, không bình phẩm gì mấy. Còn người vợ trẻ thì như ngọn lửa luôn bùng cháy bên ông, với mỗi tác phẩm của ông lại hò reo, lại tán thưởng như mưa như gió.Trong ánh mắt của cô luôn bừng lên ngọn lửa sùng bái nóng bỏng, cả cái triển lãm này cũng đều do một tay cô đứng ra lo liệu, như một món quà mừng sinh nhật lần thứ năm mươi nhăm. Điều mà, hơn bốn mươi năm làm hội hoạ, ông luôn mong mỏi được một lần mở triển lãm tranh. Trước đây đã mấy lần bàn với người vợ cũ, nhưng cô ta đều tỏ ra lạnh nhạt. Còn với người học trò có tâm này, đã giúp ông lo liệu cả mấy ngàn đồng bạc để mở cái triển lãm này. Chẳng quản việc ông chưa từng bán được bức tranh nào mà băn khoăn. Triển lãm cuối cùng cũng được mở. Ước vọng ông ôm ấp bấy lâu trong đời nay đã được thực hiện.

          “ Thầy ơi! ”. Ông đang mơ màng thì có tiếng gọi nhẹ nhàng của người vợ trẻ, cô còn gọi ông là thầy như lúc còn là học sinh, “ về nhà thôi, phải đóng cửa rồi!”

          “Ờ, đóng cửa à? ”. Ông chầm chậm ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của người vợ trẻ, cô nhìn chồng lo lắng, hình  như có một điều thất vọng trong ánh mắt u uẩn của ông, hình như có một luồng gió đông lạnh lẽo lọt qua khe cửa còn chưa đóng chặt, nó xuyên thẳng vào tim ông, khiến ông rùng mình một cái. Thần tượng trong ánh mắt cô vợ trẻ đã chao đảo.

          Trong mấy ngày triển lãm, phòng trưng bày luôn vắng lặng, ngoại trừ một tấm áp phích lớn treo ngoài cửa để thông báo cho mọi người biết nơi đây đang có một triển lãm tranh cá nhân. Nhưng những tên tuổi trong giới mỹ thuật dường như câm điếc. Truyền hình, báo chí cũng đều im lặng, người xem ít đến đáng thương. Ông đã tìm đến mấy người bạn là phóng viên, báo “ Mỹ thuật buổi chiều”, những người ông từng mời họ bữa tiệc trưa hôm khai mạc, nhưng những người bạn ấy đều tìm cách thoái thác, nói hiện nay triển lãm tranh cá nhân mở tràn lan, tổng biên tập quản lý thể loại này rất nghiêm, tôi đã cố hết sức rồi!... Hiện nay xem ra, đúng là Tổng biên tập các  báo mắc bệnh thành kiến. Tiếp đó, ông lại thân đi liên hệ với mấy  ký giả của của mấy tờ báo nhỏ, còn biếu cả quà nữa, nhưng cũng chỉ có hai tờ báo nhỏ đăng hai mẩu “ tin ngắn”. Trước khi triển lãm kết thúc hai ngày ông đã bỏ tiền ra đăng một lần quảng cáo, nhắc nhở mọi người nơi đây đang có triển lãm tranh, không nghĩ rằng đây lại là một cử chỉ bái biệt công chúng, quảng cáo này rộng bằng hai ngón tay, được đăng ở trang cuối của báo. Triển lãm cuối cùng cũng bế mạc.

          Bế mạc không náo nhiệt như khai mạc mà vắng vẻ thê lương. Ông như một người bị thế gian quay lưng, lặng lẽ cô độc đến đáng thương. Chỉ có hai học trò giúp ông thu gom tác phẩm. Trong phòng yên ắng không một tiếng nói, chỉ nghe tiềng loạt soạt thu cuộn tranh. Ngay cả hơi thở cũng rất nhỏ nhẹ và yếu ớt. Thần tượng trong mắt người vợ trẻ đã sụp đổ. Ông như một kẻ phạm tội dối trá đang cố tìm cách lẩn tránh khỏi ánh mắt lạnh lùng của cô vợ trẻ. Ông thật sự hối hận đã kết hôn với người sùng bái ông. Ông thấy cần phải xin lỗi vì đã lừa dối cô, cô ta thật đáng thương. Ông cảm thấy mình đang bị sa trong vũng lầy mà không có cách nào thoát ra được, cảm thấy số phận chỉ trơ mắt nhìn ông đang chìm xuống…

          Đúng lúc ấy có một vị quan khách đi vào phòng triển lãm, người khách nói có một nhà sưu tầm tranh nước ngoài không tiết lộ danh tính tối hôm trước đến nhờ đặt mua của ông hai mươi bức tranh. Người đại diện của nhà sưu tầm tranh nước ngoài đưa ra một tờ ngoại hối một vạn tệ. Tiếp đó vị khách cũng đưa ra một tờ danh mục chi tiết, liệt kê những bức tranh muốn mua. Ông không dám tin đây là sự thật, cho rằng mình đang mê, cho rằng đây chỉ là một giấc mộng, giấc mộng hoang đường! Nắm chặt tờ ngoại hối và bản kê danh mục tranh, ông cười trong đau khổ. Người đời cuối cùng cũng đã nhìn nhận ông, vẻ mặt lạnh lẽo của cô vợ trẻ trong mấy ngày qua bỗng tan biến, cô cười ngọt ngào, cô nhảy nhót như một đứa trẻ, liện tục hò reo, còn làm một cử chỉ rất “ tân kỳ” là chạy lại ôm cổ chồng, hôn một cái rất kêu lên má ông, “Thầy ơi, em đã không nhìn nhầm thầy, em luôn tin tưởng thầy là một thiên tài, sớm muộn cũng được xã hội thừa nhận!” cô kích động nói. Trong mắt cô, thần tượng của cô đã cao lớn hơn nhiều. Ông cũng cảm thấy cô vợ trẻ quả là có con mắt tinh tường, có nhãn quan, cô ta là người đầu tiên phát hiện và lựa chọn mình. Đương nhiên là mình cũng có nhãn quan, đã quyết đoán chia tay với người vợ cũ không đồng cảm với mình để lấy cô ta…

          Tin tức có nhà sưu tầm tranh nước ngoài mua của ông hai mươi bức tranh làm kinh động giới ký giả, báo lớn báo  nhỏ dồn dập đăng tin, phòng khách trong nhà hàng ngày người đến tấp nập, có người đến hỏi mua tranh. Giá tranh được đẩy lên cao. Trong chưa đầy một tháng đã bán hết một trăm bức tranh đã triển lãm, ngay cả mấy bức còn chưa kịp bồi dán và làm khung cũng bán hết. Không ít báo liên tục đăng bài bình luận, chọn đăng tác phẩm, đều tỏ ra bất bình cho một đại họa sỹ bị chôn vùi mấy mươi năm không được ai biết đến. Ông cũng hoàn toàn trở lên mơ hồ, suốt ngày như bị say sóng, như đang trôi dạt phiêu diêu ở trên mây, cho rằng trên bầu trời quả thật đã xuất hiện một mặt trời, cho rằng mình đúng là một thiên tài đã được khai quật lên từ lòng đất.

          Hôm ấy, ông đang ở nhà vẽ tranh một mình, bỗng nhiên có một vị khách đến, nói tiếng Quảng Đông, có dáng vẻ một thân sỹ. Ông đoán rằng vị khách đến thương lượng mua tranh, bèn mời vị khách ngồi xuống ghế sô- pha. Vị khách không ngồi xuống ngay mà đứng chăm chú nhìn ông hoạ sỹ một lúc.

          “Ông có biết nhà sưu tầm tranh nước ngoài ba tháng trước đã mua của ông hai mươi bức tranh là ai không?” Vị khách cười thân mật: “ là tôi”. Nhưng tôi không phải nhà sưu tầm tranh, ở nước ngoài tôi chỉ là một người buôn bán bình thường!”

          Ông đứng ngây ra một lát, tiếp đó nồng nhiệt dang hai tay: “Cảm ơn, cảm ơn!”. Ông nói một hơi, nắm chặt tay ông khách lắc mạnh.

“ Không phải cảm ơn tôi, tôi làm việc này theo yêu cầu của người vợ cũ của ông.” Người thương nhân im lặng một lát, “chị ấy đến chết vẫn yêu ông.” Ông hoạ sỹ kinh hãi, nhìn người khách nghi hoặc. “ Chị ấy sau khi đi xem triển lãm tranh của ông, trên đường về bị tai nạn xe. Trong lúc hấp hối chị ấy đã hiến hai giác mạc để cấy ghép cho mẹ tôi, chị ấy chỉ có một yêu cầu tôi đóng vai nhà sưu tầm tranh nước ngoài mua của ông hai bức tranh. Nhưng tôi đã mua của ông hai mươi bức!”

          “Ôi!” Ông hoạ sỹ như bị choáng, phải mất một lúc mới dần dần tỉnh táo trở lại. Ông nói lắp bắp: “ Cô ấy, cô ấy việc gì phải làm như vậy?”

          Người khách do dự một lúc, bèn lôi trong túi ra một cái máy ghi âm đặt lên bàn. Một lúc sau từ trong loa của máy truyền ra giọng nói yếu ớt của người vợ cũ: “…Giúp anh nhé, đây là cách duy nhất để anh thành công, bởi vì tranh của anh quá bình thường…”

          Ông hoạ sỹ bị một phen kinh sợ, dường như vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của người vợ cũ, thâm trầm mà sắc bén. Ông thật sự kinh hoàng.

          Người khách ra về không lâu thì cô vợ trẻ trở về, cô ríu rít nói với ông: “ Hai mươi bức tranh mà nhà sưu tầm nước ngoài mua trong dịp triển lãm đã được bán lại cho người khác, nhưng giá đã tăng lên gấp ba lần giá mua ban đầu.”

          Ông cả kinh, cô vợ trẻ tiếp: “ Thiên hạ thật có nhãn quan!”


Tác giả: DHT - Sưu tầm

Các tin khác



«Quay lại

↑ Top


Video

Liên kết hữu ích

Tỷ giá ngoại tệ

MuaBán
Source vietcombank.com.vn

Quảng cáo

HANDICO6
DỰ ÁN C1 KHU ĐÔ THỊ TRUNG HOÀ NHÂN CHÍNH
DỰ ÁN C2 TRUNG HOÀ – NHÂN CHÍNH
DỰ ÁN 1152 – 1154 ĐƯỜNG LÁNG
Dự án C1
Dự án C1
Dự án C2
DỰ ÁN C2 TRUNG HOÀ – NHÂN CHÍNH
Dự án C2