Những con rắn chúa mào đỏ

Đã có ai nhìn thấy Rắn mào đỏ chưa nhỉ? Chắc là chưa!


Rắn mào đỏ thường có huyền thoại bí ẩn về xuất xứ? Nó thực sự hiện hữu, hay chỉ là sản phẩm của ảo giác? Mỗi khi nó xuất hiện đều xảy ra câu chuyện ly kỳ rùng rợn kèm theo. Riêng cá nhân tôi, tôi cho rằng con Rắn màu xám pha vàng, trên đầu nó, vệt gì đó giông giống như cái mào đỏ là có thật.

Chúng tôi và Khanh cùng 4 người nữa ngược dòng lên thác Yaly vào một ngày đẹp trời. Se San đã vào cuối mùa mưa, nước trong nhưng không xanh ngắt như mùa khô. Rừng im ắng và oi bức. Gần thác Yaly, nghe Tý kể, bạn có thể trở thành tỷ phú trong 10 ngày nếu bạn đủ bản lĩnh "chơi" lại được với những người dân tộc M'nong và S'tieng, những thổ dân giữ hủm nước rộng mênh mông ở cuối thác.....

Tôi nghe tiếng nước đổ ầm ầm của Yaly khi còn cách thác 7 km. Dòng sông cuồn cuộn chảy và ngầu xoáy. Hai bên bờ, dốc núi dựng đứng, rừng rậm rạp dây leo............

Thời gian tôi và Quang đi mua vàng đãi sông Se San đã 4 tháng, được hơn chục lần ra vào bãi, số vàng mang theo ngày càng tăng. Chúng tôi đổi 1 chỉ vàng y (vàng trao đổi 9,6) để lấy 1,2 chỉ vàng vụn. Thực ra rất lời. Vàng đãi ở Se San khi chưa phân kim đã đạt độ tuổi 9,7, chúng tôi chỉ cần phân kim để lọc bỏ bụi đá rồi nấu chảy , đánh nhẫn tròn, lại dùng nhẫn đó để đổi tiếp. Có lần tôi mua được những mảng vàng cháy, ngậm đá lấm tấm như miếng bánh đa nướng, nặng 5 -6 lượng, với giá rẻ đến mức không ngờ ! Chúng tôi thắng lớn.........

Càng quen đại ca Tý “chuột”, tôi nhận ra người đàn ông giang hồ vẻ bề ngoài dữ tợn kia, bên trong lại ngược lại. Có lần, khi ngà ngà say với chai rượu tôi mang từ Nha Trang lên, ngồi kể chuyện đời, Tý cho tôi xem một quyển thơ và nhật ký những ngày anh ta lang thang bãi vàng....

Tý yêu một gái Hà Nội, đẹp, xinh, học nhạc! Bố mẹ cô ấy bảo Thành (tên thật của Tý “chuột” ) là dân nhập cư, nghèo, tương lai mờ mịt nên nhất quyết không chấp nhận cuộc hôn nhân..... Cô gái chia tay người mình yêu để ôm hoa với người đàn ông do bố mẹ giới thiệu, Thành ngậm ngùi và uất tận cổ vì bị sỉ nhục, anh ta lao vào "cơn lốc" vàng từ đấy……

Một lần, nhớ người yêu cũ, Thành về Hà Nội tìm gặp.. Cả hai đi đến quán Café mà ngày xưa 2 đứa vẫn ngồi. Anh chồng nghe ai nói, biết tin, mò đến quán, chẳng nói chẳng rằng cầm ghế nhằm thẳng đầu Tý giáng xuống. Biết ít võ nghệ nên anh tránh được, rồi chơi lại......máu me xảy ra….Tý trốn biệt từ đấy.

Vào bãi vàng, lăn lóc từ rừng Việt Bắc (Na Rỳ- Thái Nguyên) rồi tới ĐakNong, Ma''Drak (ĐakLak). Có lần trúng hầm vàng....vàng nhiều đến mức dùng bịch nilon để đựng. Nhưng (lại nhưng...) một đêm mưa to, gió hú, giữa rừng rậm, lán của Tý bị một nhóm xông vào, dùng súng AK uy hiếp, cướp sạch. Tay trắng ! Anh ta nổi điên, vào buôn người Ê đê mua 2 khẩu AR15 của người đi Fulro giấu lại phòng thân, từ đó chẳng thấy thằng nào dám đến cướp nữa........

Tý “chuột” gác khẩu AR15 qua một bên, mở cái balo lúc nào cũng kè kè bên người, lấy ra 2 cái chai 65 đầy chặt vàng đãi, một xâu nhẫn vàng có đến trăm chiếc….Tý bảo tôi “Khi tao có thêm một xâu nhẫn như này nữa, tao sẽ trở lại Hà Nội tìm cô ấy !” Để làm gì nữa hả Tý ơi ? Tôi tự nhủ thầm !

......Phải đến 15h, 7 người chúng tôi còn cách Yaly khoảng 5 km. Bỗng nghe “Bịch..bịch” tôi giật mình quay lại. Bên cạnh Khanh là một bụi cây um tùm, bụi cây rung ring, rung rinh và bất ngờ “Soạt” một con gà rừng bay vọt lên kêu thất thanh. Lại có tiếng “Bịch…bịch…bịch” tiếp theo, lần này cả bọn lùi lại. Tất cả thẫn thờ ngây dại……Một cái đầu rắn to gần như vốc tay người, trên đầu nó là vệt đỏ chạy dài, đôi mắt ti hí, cái lưỡi thè dài đang phun phì phì ….Nó bạnh cái mang to gần bằng bàn tay người xoè, ngóc cổ lao tới…..

Chúng tôi chạy thục mạng, dây leo chằng chịt, vấp ngã liên tục. Chạy một quãng khá xa, dừng lại thở, cả bọn quyết định men theo sông Se San mà đi.

Cách bãi khoảng 1 km, trời bắt đầu loang dần những vệt tối. Khanh hú gọi. Chúng tôi gặp hai người đi ngược lại, Khanh nhận ra người quen. Hai người bảo, họ vừa phát hiện ra có một ngôi mộ cổ ở gần đây. Chúng tôi lên xem........

Rẽ dây rừng rậm rạp và chằng chịt, trước mặt chúng tôi là ngôi mộ, hay cái gì đó tựa như đền tháp của người Chăm hoặc Khơme. Nhô lên là cái tháp hình bút và hình mặt người được khắc trên đá. Xung quanh mộ là vệt tường bao đổ nát....dây leo quấn ngập. Ở gần đấy có một mảnh đá, có lẽ là cái bia, chi chít chữ loằng ngoằng.....

Đang tần ngần trước ngôi mộ cổ, bỗng cả bọn giật thót mình khi nghe tiếng thét thất thanh " Rắn....nó kìa....."......

Lần này là 2 con. Vâng ! Hai con rắn xám, khoang vàng, trên đầu chúng có một vệt đỏ chạy dài giống như một cái mào, một to một nhỏ, con to dài cỡ 2 m. Chúng bạnh mang....lè lưỡi phun phì phì.....Chúng ngóc cổ cao vượt bức tường bao đổ nát, nhìn chúng tôi!!!

Tất cả lùi lại, người và rắn nhìn nhau như "lượng sức", bất ngờ Khanh lên đạn “roẹt” và khẩu AR15 nổ “đoành.. đoành…” Tai tôi ù đặc, mắt hoa lên mấy giây. Lùng bùng, tôi nghe tiếng thét của mấy người đi cùng....

Năm hay 6 người cầm đá, gậy, liên tục vụt, ném vào con rắn nhỏ đang quằn quại đau đớn. Nó đã bị thương. Khanh vụt cái cây hụt. Chỉ chờ có thế nó quẫy đuôi mạnh, lẩn mất hút vào bụi mây. Cả bọn hả hê, cười sung sướng! Trên đường xuống bãi, tôi cứ băn khoăn và linh cảm một chuyện bất thường......

Buổi tối, trăng rằm sáng vằng vặc, bầu trời đầy sao, bãi sông trở nên huyền ảo, lung linh. Rừng im ắng, không một chút gió. Cả lán tụ tập ra sát mép nước hóng mát, nửa đêm mới lần lượt về...

Khoảng 2h sáng, trăng sáng rỡ mồn một, rừng im ắng, tiếng thác Yaly gầm gào.....bỗng tất cả choàng tỉnh vì tiếng kêu rất rùng rợn ngay bên cạnh lán "Oei...gưrừ...oei..gưrừ...!!!". Tiếng kêu vang to và có sức biểu cảm rất kinh khủng......

Cả lán chạy toán loạn, một con rắn dài thượt, to như bắp tay người, lao vào.... Tôi cuống cuồng chạy về phía sông, tai nghe rõ ràng tiếng kêu thất thanh của Doãn, cậu trai hăng hái nhất khi đập rắn lúc ban chiều....Tiếng súng AR15 nô liền mấy phát cộng hưởng tiếng kêu la của người, tiếng vọng của núi rừng làm náo loạn đêm rừng hoang......

Trăng sáng soi rõ mồn một con rắn dài cỡ 2,2m. To như bắp tay người khoẻ mạnh, khúc vàng khúc xám và điều đặc biệt là trên cái đầu nó, một vệt đỏ dài 15 cm gợn lên trên cái đầu bèn bẹt...Nó nằm im trên cát, thân dập nát vì trúng 2 viên đạn AR15.

Chúng tôi vội vã garo vết rắn cắn trên tay của Doãn. Vết cắn đã thâm đen và sưng tấy rất nhanh. Doãn thở khò khè, mắt trợn ngược. Kiểu này có lẽ không qua được mất rồi....tôi thầm nghĩ !

Ai đó kêu chạy đi lấy lá thuốc ! Mấy người hối hả chặt cây làm cáng khiêng Doãn đi cấp cứu. Nhưng chỉ đi được một đoạn thì bất ngờ Doãn cong người, lật xuống đất....cậu ta giật giật mấy cái, thở dốc rồi nằm im, đôi mắt trắng dã không còn một chút lòng đen.......

Cả đêm, tiếng khóc của những người bạn Doãn, tiếng xẻng cuốc đào huyệt cứ dội vào tim tôi như những nhát cứa, rỉ máu.....